Chiều
Có những chiều đời nghe thật lạ, Dong xe đi tìm một ánh hoàng hôn, Chỉ thấy sương mù phủ mặt người vội vã, Và tiếng em hỏi khẽ, nắng đâu anh? Rồi chiều nay lòng nghe cũng lạ, Trống rỗng, thênh thang như hai bàn tay trắng, Ngước nhìn lên chân trời chiều rực nắng, Cười đi em cho đêm tối lên mầu. Dũng Đakao