Giã từ tư lệnh Obama
Ở đời có vài thứ tui ghét. Một trong số đó là diễn văn (speech). Diễn văn càng dài thì càng chán. Diễn văn của mấy ông hói đầu đeo kiếng thì càng chán tợn. Diễn văn của má tui về tình hình vật giá leo thang thì vừa chán mà vừa lo làm sao xin tiền. Diễn văn của tổng giám đốc về tình trạng công ty và nhân viên phải làm sao để tăng sức cạnh tranh thì vừa chán vừa chửi thề. Hiếm khi tui nghe một bài diễn văn từ đầu đến cuối nhưng tui là người nên cũng có ngoại lệ. Tui thích bài diễn văn có pha cả tiếng chửi thề của Al Pacino trong phim "Scents of a woman". Tui thích bài diễn văn nhượng bộ (concession speech) của John McCain trước Obama trong đêm chung kết cuộc đua vào tòa Bạch ốc 2008. Và hôm qua, tui thích bài diễn văn giã từ (farewell speech) của Barack Obama cuối nhiệm kỳ tổng thống đời thứ 44th của Hợp chủng quốc Hoa kỳ. Một nhà lãnh đạo giỏi biết khích lệ người khác hăng hái làm những việc có lợi cho mục đích, tư tưởng của mình, và vì vậy họ hay có