Giao Thừa
From: Dung Nguyen (dunghn) Ngày còn bé, mỗi năm đến Giao Thừa, tôi luôn háo hức chờ đón. Là vì được thức khuya, không bị bố mẹ giục đi ngủ sớm. Thức chờ đón Giao Thừa, còn được ăn và chơi. Ăn bánh mứt, và chơi tam cúc với bố mẹ ông bà. Thức chờ đón Giao Thừa còn được nghe pháo nổ và đốt pháo. Nhưng cái giờ Giao Thừa sao nó xa quá! Chờ mãi, chờ mãi! Và năm nào cũng thế, tôi luôn chìm vào giấc ngủ mà bay vào mơ đón Giao Thừa. Để rồi sáng Mồng Một dỗi mẹ “Sao mẹ không gọi con dậy đón Giao Thừa?” Bao giờ mẹ tôi cũng bảo “Pháo nổ đinh tai mà ngủ được thì đón Giao Thừa cái gì.” Thời sinh viên thì Giao Thừa luôn có mặt tôi. Nhìn bố mẹ thắp nhang đón ông Táo về. Bao giờ cũng có một ly đựng gạo, cắm một nén nhang. Bên cạnh là đĩa trái cây hoặc đĩa mứt. Phố xá phủ mờ khói pháo. Đôi khi đặc quánh không thở được. Rồi bước ra ngõ một tí, và quay về nhà đạp đất. Tivi thì có chương trình ca nhạc đón Giao Thừa. Giao Thừa xưa ở Sài Gòn. Hơn 23 năm rồi. Giờ là Giao