Năm 92 ....
Qua một tuần lênh đênh, cuối cùng cả đại gia đình 18 người của hắn cũng đến Hoa Kỳ. Ngày ấy chưa quen với cuộc sống tại Mỹ, vẫn nhớ tới cái không khí nhộn nhịp hối hả của Sài Gòn. Khu nhà của dì hắn hầu hết đều là người Mỹ trắng. Cuộc sống bên này là đi làm 5 hay 6 giờ là về đến nhà ... Cánh cửa garage mở lên, chiếc xe chạy vào ... cánh cửa sập xuống ... một buổi ăn tối sau đó ngồi coi tivi hay tin tức. 7 giờ chiều, đường phố thật vắng lặn g chỉ có ngọn đèn đường cứ đứng im lìm toả sáng những vết vàng nhạt .. Chỗ ở của hắn là một góc trong cái phòng Play Room to thật là to nằm ngay trên garage với 2 khung cửa sổ nhìn xuống đường. Ngày ấy Cali còn mưa, mưa rất lớn. Sau bữa cơm chiều và tụ họp quây quần của cả nhà trao đổi những bài học Anh Văn từ buổi sáng và những suy tính về tương lai, hắn thường ngồi trước khung cửa sổ này ngắm mưa và nhớ về những cơn mưa ở một nơi xa xăm mà hắn có rất nhiều kỷ niệm . Cuối tuần rồi cũng đến, hắn rất trân quý những ngày nghĩ cuố