Posts

Showing posts from January 27, 2013

âm nhạc Phạm Duy

nghìn trùng xa cách người đã đi rồi còn gì đâu nữa mà khóc với cười ... Với rất nhiều người Sài Gòn, âm nhạc Phạm Duy là nỗi hoài niệm về một quá khứ rất đẹp đã mất.  Có ai  đang yêu vào thời đó mà đã chưa từng một lần lảm nhảm một vài giai điệu tình ca Phạm Duy ... con đường Duy Tân, cây dài bóng mát , thương nhớ quay quắt những chủ nhật uyên ương, hẹn hò đây đó, đê mê với vai anh em hãy tựa đầu, day dứt  nghìn trùng xa cách người đã đi rồi ...    Nhiều lắm những bài tình ca Phạm Duy, viết trong bối cảnh của Sài Gòn hoa mộng thuở đó đã nằm sâu trong ký ức của rất nhiều người Sài Gòn. Âm nhạc đó thấm đẫm tuổi thơ của mình.  Đó là khi ba mẹ thỉnh thoảng lại ngân nga: "đố ai biết lúa lúa mấy cây .." hay “quê hương tôi, có con sông đào xinh xắn, nước tuôn trên đồng ruông vắng …” Ca khúc này, hình như là nhạc hiệu của chương trình Quê hương mến yêu trên TV và chương trình "Người cày có ruộng" trên radio thời đó.  Cũng như “ Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới

ký ức Tết

Tết ở Sài gòn vui không bạn? Gần 23 năm rồi, từ ngày D đi, D chưa lần nào về lại. Những năm đầu ở Mỹ, hầu như đêm nào cũng mơ về Sài gòn! Cứ mơ thấy con hẻm cũ ngày xưa. Cứ mơ thấy cùng chiếc xe đạp rong ruổi những con đường thân quen … Giờ đây những giấc mơ đó nhạt dần, dù thỉnh thỏang vẫn về, dội lên niềm nhớ.D nhớ nhiều những Tết xa xưa. Khi bọn mình được nghỉ học, là hôm sau lo dọn dẹp nhà cửa, lau chùi song cửa, cửa lớn. Đôi khi quét vôi lại cả nhà. Ừ, mình có áo mới ăn Tết thì cũng nên cho căn nhà mình chiếc áo mới, dẫu nước vôi đơn sơ, không màu mè. Cái không khí mấy ngày cận Tết thật đặc biệt: náo nức, và rộn ràng. Cái không khí đó giờ D không còn nữa, dù chưa quên. Làm sao quên được! Làm sao quên mùi thơm những chậu vạn thọ, những cành mai, những nhánh hoa huệ dài như năm ngày Tết. Làm sao quên được mùi bánh chưng, bánh tét mới chín, vớt ra từ nồi bánh nóng. Làm sao quên mùi thuốc pháo, mùi nhang thơm, mùi giấy tiền mới cứng, mùi áo mới.Làm sao quên cái mát lạnh