tháng mười xao xác
cười với nắng một ngày sao chóng thế Ngày qua ngày, vậy là đã sang tháng 10. Nắng thôi rực rỡ để những cơn gió heo may về. Ngày ngày vẫn đi về rồi một hôm bỗng thấy hai hàng cây bên đường lá bỗng chuyển màu tự bao giờ. ảnh Đakao Chiều cuối tuần happy hour với cô Sương cô Mai. Làm hai ly Gin tonic về tới nhà buồn ngủ gì đâu, leo lên giường trùm mền lâng lâng. Hai đứa tưởng mẹ không khỏe, đứa xoa đầu, đứa bóp vai, nào có biết đâu là mẹ say rượu haha, hư quá. Nửa đêm tỉnh giấc mở nhạc Lệ Quyên và Để nhớ một thời ta đã yêu. Mình không có tâm trạng nhớ nhung những thời ta đã yêu, nhưng vẫn thấy bài hát quá đỗi ngọt ngào. Đã rất nhiều ngày không hiểu mình là giống gì nữa mà tối 12g - 12:30 mới ngủ nhưng sáng ra lại thức rất sớm, khoảng 5:30, rồi như con lăng quăng chạy từ chỗ này đến chỗ kia, về nhà loay hoay dọn dẹp rồi nấu ăn, đêm về lại chong mắt ra đọc truyện, mắt thì mỏi mà vẫn muốn đọc. Có những ngày ta không có hứng thú gặp gỡ tán gẫu hay đi chơi bất cứ đâu, chỉ mu