Posts

Showing posts from November 2, 2014

Chuyện kỳ thị ở Mỹ (3)

Image
Sau gần hết một năm học, tưởng rằng ai trong lớp cũng chấp nhận mình, nhưng bé cái lầm.  Hôm đó sau giờ chơi, gần đến mùa hè nóng nực, học sinh đứng xếp hàng ở water fountain uống nước.  Để cho công bằng không ai uống lâu, Bà Behan bắt học sinh thay phiên nhau, nhấn nút giữ cho nước chẩy người khác uống, nhưng miệng phải đếm đến 10 (10 giây) to rồi ngừng cho đứa tới.  Con bé xinh gái true blond, Janet, nhưng lòng dạ nham hiểm, đang giữ cho thằng ngố uống, nó mới đếm đến 3-4 thì điêu ngoa ré lên, “Êu ơi, nó nhổ lên tay tao!”  Rồi tay phẩy như đỉa phải vôi. Tom thấy thế, bênh bạn la lên, “Đồ Witch (with a B attitude). Nó đâu có làm vậy đâu!”  Con Janet vừa nghe thế liền nói, “Sao mày dám gọi tao chữ đó, tao sẽ méc mấy Soeurs.”  Học sinh trường Gressle đều biết, hể ai dùng chữ tục thì sẽ đứng trước lớp lè lưỡi ra để Soeur chà xà bông. (Hì..hì.. Tommy ị thúi lớp Anh Ti bị phạt như vậy!) Tay làm động tác xấu xa thì bị ăn thước kẻ trên khớp đốt ngón tay. Tất cả đều sợ

Nhớ bạn

L. thân, mới đó mà đã 12 năm rồi ngày mày vĩnh biệt cõi đời này để đi vào cõi hư vô, viết cho mày những dòng chữ này để kỷ niệm một người bạn chân tình, đã cùng đi với nhau một chặng đường tuổi trẻ. Ly cafe bụi và những điếu thuốc đầu tiên tao còn nhớ có mày, Bá Thành hình như có cả Huy thì phải ? là ở quán đường Nguyễn Đình Chiểu ngó xéo qua bên trái là trường ĐH Kiến Trúc. Chủ quán là mấy chị em (không biết giờ này còn đó không), bán một ly cafe không biết lời được bao nhiêu mà phải hầu mấy chú học trò nghèo từ bình trà này đến bình trà khác. Cafe ngày nay quá cầu kỳ, đúng điệu, kiểu cách, máy móc hiệu này hiệu kia, nhưng chẳng còn bạn hiền để nhắm nháp ly cafe thì ít mà đậu nành rang thì nhiều, chuyền cho nhau điếu thuốc Hoa Mai, Đà Lạt như những dân ghiền thật sự !!! Quán Ban Mê đường vô cư xá Cửu Long nhà mày cũng là nơi đóng đô cả bọn, tội nghiệp cho cái tuổi trẻ nghèo nàn tụi mình, món giải trí thượng lưu nhất là được ngồi trong một quán cafe nhạc, thưởng thức một ly cafe

Sinh nhật Cà Na 13 tuổi

Image
Ngày hôm nay con gái xinh tròn 13 tuổi.  13 năm một quãng thời gian vừa dài mà cũng vừa ngắn.  Cứ như mới ngày hôm qua thôi. 9 tháng mang nặng chăm chút từng miếng ăn và tiếng nhạc khi mang con trong lòng, cho đến ngày con ra đời.  Mỗi năm sinh nhật con, là một lần lòng mẹ ngập tràn xúc động cùng hân hoan nhớ lại từng  chặng đường mẹ con cùng đi qua, cùng trưởng thành, cùng chia sẻ. Con gái bé bỏng, tình yêu của mẹ.  Hôm nay nhìn con gái lớn xinh học giỏi vậy mẹ thật hạnh phúc. Còn nhớ, ngày đó, đất dưới chân như sụt xuống khi bác sĩ Chi bảo con gái lì lợm, không chịu quay đầu, phải mổ đem ra thôi. Bác sĩ bảo mẹ̣ về chọn ngày để lên lịch mổ đem Cà Na ra. Mở hết các sách Tử vi, bói toán, quẻ dich ... rồi mẹ cũng chọn được một ngày đẹp cho con ra đời. Rồi cái ngày đó, ngày bị xẻ thịt banh da cũng tới. Sáng sớm ta lóc cóc dậy tắm một phát rồi chuẩn bị để chàng chồng đưa vô Từ Dũ.  Sau khi xét nghiệm và làm thủ tục thì cuối cùng cũng phải “lên thớt” nằm (bàn trong p

chuyện kỳ thị ở Mỹ (2)

Image
Nghĩ đến biển thì không thể nào bỏ sót lại chuyện kỳ thị của làng đánh tôm VN ở Panama City, Florida. Nếu muốn kể hết thì chắc cũng phải mất cả nghìn trang là ít. Thôi cứ ráng kể để con cháu nó mới cảm nghiệm được tại sao cha ông chúng nó có thể vượt qua khỏi mọi gian nan thử thách. Không biết nên bắt đầu chuyện từ đâu đây? Rầu quá, đầu óc bây giờ lại tự nhớ đến cuộc sống ngày đầu tiên ở Mỹ tại Cincinnati, thành phố có thật là nhiều kỷ niệm ngọt ngào, ít đắng cay. Thôi cứ kể chuyện kỳ thị tại Cincy trước rồi trở về lại Panama City để timeline không bị lẫn lộn. Thằng ngố nhớ ngày đầu tiên đi học ở Mỹ thì lo lắm. Không biết phải làm gì đây? Tiếng Mỹ thì chỉ biết cao lắm chục chữ đếm trên đầu ngón tay, nhưng cũng phải cắp s̶á̶c̶h̶ đít đến trường, xí lộn lúc đầu đâu có sách đâu. Lần đâu tiên thấy ngôi trường giáo xứ Công Giáo, Saint Mathew, Gressle School, nỗi lo âu giảm đi hơn phân nửa. Thở phào và cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng được mấy phút thì tim đập huỳnh huỵch