Phượng
Ta mơ màng thấy gió đang sóng sánh, Trống sân trường văng vẳng đánh - mười năm. Mười năm phượng, phượng huy hoàng vẫn phượng Áo trắng trong ngày tháng phất phơ soi Ta cùng mình như cành cây riết quấn Vương lòng nhau ràng rịt biết bao đời Phượng mười năm... hiu hắt gió mười năm Yêu mười năm... nhớ muôn thuở... mười năm Xuân Diệu những chiếc giỏ xe chất đầy hoa phượng em chở mùa hè của tôi đi đâu ? Đỗ Trung Quân Phượng yêu, Khi đọc những dòng chữ này chắc em không nghĩ rằng tôi đang viết về em. Nhưng chắc là em còn nhớ ngôi trường nhỏ của chúng mình? T rên sân trường rợp bóng cây tôi đã gặp em để rồi vương vấn tương tư và chia xa em. Nhiều năm trôi qua, tôi đã trải qua nhiều hoàn cảnh, gặp gỡ và cũng chia xa nhiều dáng hình. May thay trong tôi vẫn luôn chói lọi một đốm Phượng hồng để có nhiều đêm tôi mơ thấy Phượng cười xao xuyến cả giấc mê. Để rồi hôm nay tôi lại được tao ngộ cùng em qua một người bạn cũ. D ù chỉ