Posts

Showing posts from August 31, 2014

một ngày thảm nhất

Image
9 giờ sáng thứ sáu, đang cà ngắc cà ngứ chen chúc trong dòng xe chật cứng trên đường đến chỗ làm thì rầm một cái, xe ta tưng lên, ta vội đạp thắng.  May quá, không đến nổi húc thằng đằng trước.  Vừa nhả thắng ra định tấp vô lề thì lại một cái rầm sau đít nữa, chưa kịp hoàn hồn thì lại rầm nữa.  Hay dà, tên chạy sau lưng ta sao bám sát đít ta vậy, thắng không ăn sao mà hít đít ta mấy lần vậy? Choáng váng mặt mày ta lủi đại vô shoulder lane.  Cũng may là ta đang chạy ở lane xa nhất nên mới còn khoảng trống để lủi vô.  Chính là thằng Nissan đỏ này húc mình.   Bước ra khỏi xe ta mới nhận ra là không chỉ ta và thằng xe đỏ mà còn có 2 em nữa dính vô vụ này.  Thật là náo nhiệt mà.  Mọi người xúm lại hỏi han nhau.  Are you ok?  I am sorry ... Con bà nó đường kẹt mà chạy cho cố mạng rồi thắng không kịp đua nhau tộn vô đít người ta rồi còn sorry sorreo cái gì chứ. Chính là con Honda xanh này táng vô đít thằng Nissan đỏ.  Là do thằng Toyota này từ lane bên chuyển sang

Không sợ hãi, không hối hận …

“Có một gã thư sinh trẻ tuổi chuẩn bị rời xa quê hương, trước khi đi, hắn đến bái kiến tộc trưởng xin được chỉ dạy. Tộc trưởng viết cho hắn ba chữ: không phải sợ. Sau đó nói với hắn: ‘Bí quyết của đời người có sáu chữ, hôm nay nói trước cho ngươi ba chữ này, cũng đủ cho ngươi dùng trong nửa đời rồi.’ Ba mươi năm sau, người học trò năm nào đã quá tứ tuần*, đạt được một số thành tựu nhưng cũng có rất nhiều ưu phiền, hắn trở lại quê hương, đi bái phỏng vị tộc trưởng kia lần nữa. Đáng tiếc tộc trưởng đã qua đời, người nhà của vị tộc trưởng đưa ra một phong thư kín, nói cho hắn: ‘Đây là vật khi còn sống tiên sinh để lại cho ngươi, hắn biết ngươi nhất định sẽ trở về.’ “Người thư sinh lúc này mới nhớ, năm đó tộc trưởng chỉ đưa ra một nửa bí quyết, còn một nửa thì chưa nói. Vì thế hắn mở bức thư ra, mặt trên là ba chữ rõ ràng: không phải hối (hận).” Câu chuyện này không nhớ đọc được ở đâu. Không phải sợ, không phải hối … Không sợ dấn thân, đã dám làm thì dù thành, dù bại cũng

heo quay nổ da giòn rụm

Image
Nguyên liệu: 1lb thịt ba chỉ 1 muỗng cafe bột nêm Knor 1 muỗng cafe bột ngũ vị hương 1 muỗng canh rượu mai quế lộ (phải có rượu mai quế lộ nó mới dạy mùi thơm đúng thịt heo quay)  2 muỗng canh giấm  1 chút muối Cách làm:    Thit rửa để ráo nước rồi lấy dao khía miếng thịt xuống đến giữa thôi không khía sâu xuống phần bì.  Trộn ngũ vị hương, bột nêm và rượu.  Dùng giấy lau thịt thật khô sau đó trét gia vi hết lên thịt, nhớ ko được quét lên phần bì. Nếu nó ko may dính lên chút xong mình lấy giấy ăn lau sạch đi. Dùng dao lam hoặc dao dọc giấy khứa chằng chịt lên phần bi lợn đừng khía sâu xuống phần mỡ. Xong rồi phết hỗn hợp nước giấm với muối lên phần bì lợn. Làm như vậy 5 đến 6 lần, mỗi lần cách nhau 15 phút. Sau đó lấy giấy lau thạch sạch phần bì đi, rồi úp phần bì lên trên phần thịt xuống dưới để tủ lạnh qua đêm hôm sau nướng. Nếu có thời gian để hai đêm hôm sau nướng càng ngon. Khi nướng bật lò trước 10 phút ở nhiệt độ 250 độ C, xong ngửa phần thịt lên nướng trướ

cho ngày con ra đời, Xí Muội 15 tuổi

Image
Con gái xinh tròn 15 tuổi. tuổi   nhớ, mình đã chuyển dạ gần 25 tiếng đồng hồ, và rồi cố hết sức cùng lực kiệt để con ra đời, với 9 tháng mang nặng chăm chút từng miếng ăn và tiếng nhạc khi mang con trong lòng, đến hôm nay nhìn con gái lớn xinh vậy lòng mẹ lại rưng rưng bồi hồi. Mỗi năm sinh nhật con, là một lần ngập tràn xúc động, một dấu khắc trong tim mừng một chặng đường mẹ con cùng đi qua, cùng trưởng thành, cùng chia sẻ. Tình yêu bé bỏng, con mãi là tình yêu của mẹ. Tình yêu, đơn giản thôi, đó là không bao giờ thay đổi. tpt  6/7/2014 quên không để ý lôi cái chân giò XM xuống học guitar với George Cowan

vô đề

Image
Vậy là hai con gái vừa kết thúc năm học lớp Sáu và lớp Chín, năm học đầu tiên chuyển cấp để thật sự trải nghiệm con đường mới, cao hơn một chút, leo trèo khó khăn hơn một chút: Middle và High School  cùng với tuổi dậy thì đang từng ngày đầy ắp trong trái tim các con những cảm nhận mới, nhận thức mới ... Nhìn con mình luôn cảm thấy tự hào, và còn hơn nữa là một niềm tự hào ... về chính mình. Haha, không lẽ mình lại tự vỗ ngực khen mình nhưng thật sự là ta rất tự hào về hai con, công trình vĩ đại nhất mà ta đã xây dựng được.  Con lớn khôn thì mẹ cũng trưởng thành hơn. Một mình nuôi con,  một mình loay hoay nơi xứ lạ, thật là thách thức đó nha.  Nhiều người nói mình dại, nhưng thật sự là ta rất hạnh phúc với hai con, hài lòng với cuộc sống của mình và với cả chính mình.  Cảm ơn ai đó đã tin tưởng giao hai đứa cho ta.  Nhiều người nghĩ chàng phủi trách nhiệm nhưng mình biết chắc hẳn chàng cũng khổ tâm không ít.  Cũng cảm ơn một người đã bắt cho mình viên gạch để mình đưa hai đứa