một ngày thảm nhất
9 giờ sáng thứ sáu, đang cà ngắc cà ngứ chen chúc trong dòng xe chật cứng trên đường đến chỗ làm thì rầm một cái, xe ta tưng lên, ta vội đạp thắng. May quá, không đến nổi húc thằng đằng trước. Vừa nhả thắng ra định tấp vô lề thì lại một cái rầm sau đít nữa, chưa kịp hoàn hồn thì lại rầm nữa. Hay dà, tên chạy sau lưng ta sao bám sát đít ta vậy, thắng không ăn sao mà hít đít ta mấy lần vậy? Choáng váng mặt mày ta lủi đại vô shoulder lane. Cũng may là ta đang chạy ở lane xa nhất nên mới còn khoảng trống để lủi vô. Chính là thằng Nissan đỏ này húc mình. Bước ra khỏi xe ta mới nhận ra là không chỉ ta và thằng xe đỏ mà còn có 2 em nữa dính vô vụ này. Thật là náo nhiệt mà. Mọi người xúm lại hỏi han nhau. Are you ok? I am sorry ... Con bà nó đường kẹt mà chạy cho cố mạng rồi thắng không kịp đua nhau tộn vô đít người ta rồi còn sorry sorreo cái gì chứ. Chính là con Honda xanh này táng vô đít thằng Nissan đỏ. Là do thằng Toyota này từ lane bên chuyển sang