Posts

Showing posts from March 4, 2012

cổ tích tuổi 18

“Má! Lớp phó học tập của con đó má!”  “Cháu chào bác ạ!” “Ừa, cháu ngồi chơi!” Đợi má quay vào nhà trong rồi Hạ quay lại cười với Duy “Má Hạ hiền không?” … --- Nhớ lại những mẩu đối thọai nhỏ đó, Duy thấy vui vui trong lòng và cố đạp xe nhanh hơn. Những vòng xe lăn đều và xa xa là chiếc cầu quen thuộc: Cầu Thị Nghè. Vừa khi xe Duy đổ dốc cầu thì Duy giật mình … thức giấc! Thẫn thờ! Lâu lắm rồi. Thật lâu rồi, giấc mơ ấy lại trở về. Những tháng ngày khi mới tới Mỹ, Duy thường có những giấc mơ như thế. Và lần nào cũng thức giấc khi đến gần cổng nhà Hạ. Ngôi nhà đơn sơ ở giữa con hẻm bình thường như muôn ngàn con hẻm bên kia Thị Nghè. Duy gặp Hạ ở hai năm cuối trung học, cả hai nhanh chóng thành bạn thân vì cùng học khá. Thực ra, Hạ học giỏi nhất lớp. Cộng với tính tình hiền lành, luôn hết lòng vì bạn nên cả lớp chọn Hạ là truởng lớp. Bên con trai thì có Duy. Rồi những lần Hạ ốm nghỉ học, Duy cùng các bạn chép bài cho Hạ. Để từ đó, con hẻm nhỏ bên kia Thị Nghè nh

KHUNG TRỜI HOA MỘNG - thơ Thái Hưng

 Anh đang tìm kiếm Em ơi,                            “Những ngày thơ mộng” cho vơi mạch sầu                                         Trăng Thu đã mọc ngang đầu,                              Bên hồ sương phủ một mầu như mơ.                                          Tìm đâu thấy được ngày thơ,                              Tóc  buông xõa phủ đôi bờ vai thon.                                           Tiếng cười tiếng hát véo von.                               Tựa như chim sáo, gót son nhịp nhàng.                                           Ngày vui lạc lối thiên đàng,                                Em đi tha thướt có chàng theo sau.                                            Ngượng ngùng Em cố bước mau                                 Chàng theo bén gót, giận cau lông mày                                            Giờ đây nhớ lại tháng ngày,                           Thương chàng sao nỡ đọa đày nắng mưa.                                          Khung trời Hoa

trở về nguồn cội

Đây là bài viết của Titi, con gái Ngọc Trang,  là cảm nghĩ lúc về VN làm thiện nguyện vào mùa hè vừa qua.  Hè sắp tới Titi muốn trở về VN 1 lần nữa để dạy các em nhỏ mồ côi. I wake up early, not yet adjusted to the fourteen hour time difference between Phoenix and Ho Chi Minh City. I’m approximately eight thousand, four hundred and sixty-five miles away from my home, without my parents. I feel lost; unlike the previous trips I had taken to Vietnam, they wouldn’t be there to translate for me or tell me where to go. I was on my own. As I walk through the cement-block entrance of the orphanage three hours later, I’m not sure what to expect. Will they understand me through the laughably terrible American accent my mother tells me I have when I speak Vietnamese? Will they consider me a friend or distance themselves and simply treat me as their teacher? What if they don’t like me? With all of these questions, I couldn’t have anticipated quail eggs would quell my worries. Anxiety

đâu rồi các Comics ngày xưa?

Image
Tuần trước đi ngang khu triển lãm ở downtown Baltimore thấy bích chương quảng cáo Comic Exhibition. Những tưởng sẽ được gặp lại các Comics một thời như Tin Tin, Xì Trum, Lucky Luke, Asterix và Obelix, Lữ Hân Phi Lục, Phan Tân Sĩ Phú .... Dắt hai con vô coi. Vô đó mới thấy mình giống như Maika bị lạc từ hành tinh khác tới. Đây nè, những Comics thời nay, toàn là các nhân vật truyện hình của Nhật Bản Manga, Yu Gi Oh, Inuyasha ..  mà mình hoàn toàn xa lạ không có một chút ấn tượng gì.  Đám nhỏ cũng rất là dễ chịu đứng trước chiếc máy ảnh và cho chụp thoải mái.  Mà hình như Comics Nhật đang thống trị thế giới truyện hình hay sao đó.  Sao nhìn mấy comics này chả thấy cái gì hấp dẫn bắt mắt.  Đâu rồi những nhân vật truyện hình một thời mê mẩn?  Hay là mắc bịnh hoài cổ rồi.  Thích trở về dĩ vãng là dấu hìệu của tuổi già đó,  không biết có TrưngVươngmate nào bị chưa.  Mà hình như chỉ từ ngày nối lại liên lạc với các TVmates mới bị cái hội chứng look back này.

Chiều dần buông màu tím ...

Image
... vẳng bên sông lời hát êm đềm Những thân cây trầm mình trong nước. Soi bóng đời. Soi bóng người. Mặt trời, rồi cũng khuất núi. Bóng người, rồi cũng lãng đãng tan. Hòang hôn đi cho đêm về. Mê khúc. Nguyễn Hữu Dũng 12A2 

Bánh canh tôm cua

Cái món này coi bộ dễ làm, chỉ có cái khâu nhồi, cán và cắt bột hơi phê.  Mời các bạn vô bếp Nguyên liệu: - 1 con cua - 300g tôm - 1 bát ăn cơm bột năng - 1 bát ăn cơm bột gạo - Hạt điều màu - Muối, nước mắm, hạt nêm, hành lá, ớt bột, hành hương - Chanh. Cách làm: - Cua làm sạch, đổ cua vào nồi, đậy kín nắp, đun đến khi cua chín. Gỡ lấy thịt cua, trộn vào thịt cua nửa thìa nhỏ muối, ít hạt tiêu. - Tôm bóc nõn, rút chỉ đen trên lưng cho sạch, giã thô tôm. - Đổ bột năng, bột gạo ra thố lớn, trộn đều hai loại bột, nêm vào chút muối. - Đổ từ từ nước sôi, đổ khoảng từ 250ml nước sôi, dùng thìa gỗ lớn đảo đều. Nếu hỗn hợp bột ướt bạn thêm vào bột năng. Tùy mỗi loại bột hút nước khác nhau, mà bạn điều chỉnh lượng nước cho phù hợp. - Dùng tay nhồi từ từ hỗn hợp bột năng đến khi thành một khối bột dẻo. - Dùng vỏ chai thủy tinh cán bột dài ra. - Dùng dao cắt thành từng sợi nhỏ, bạn nhớ áo bột bằng ít bột năng khô, nếu không sẽ dính. - Đun nóng hai thìa nhỏ dầu

Romance ngày ấy

Image
Spanish Romance, không rõ tác giả, là một trong những giai điệu đẹp nhất, được soạn cho guitar cổ điển. Bản nhạc được lưu hành vào khoảng thế kỷ 19. Những ai biết chơi guitar classic hẳn đã không ít lần để hồn chơi vơi theo giai điệu réo rắt của Romance. Thảng hoặc đâu đó trên dòng đời hối hả, ... lại bắt gặp một giai điệu cũ, một cung đàn xưa ... như thấy lại mình của một thời niên thiếu lại được trở về Sàigòn của những ngày xưa thân ái tắm lại trên dòng sông xưa đắm mình trong khung trời hội cũ cảm ơn D vô đây nghe Spanish Romance for Guitar http://www.youtube.com/watch?v=iqCt6PznJAI và đọc bài viết của Dũng rồi mơ tưởng về tuổi học trò đã trôi vào cõi mù tăm tpt

Khuôn mặt hoa - THÙY LINH

Image
Mặt người là một đóa hoa, là sự sắp đặt tuyệt vời của tạo hóa: trên cùng là vầng trán trí tuệ; bên dưới hai hàng liễu là cửa sổ tâm hồn; trục đối xứng là hai cánh mũi phập phồng theo nhịp điệu của trời đất.  Báo hiệu mùa xuân con gái là đôi má ửng hồng. Có cả một góc con người là hàm răng và mái tóc. Nhưng diệu kỳ nhất vẫn là đôi môi mềm mại. Đó là vùng cấm bí ẩn, là nguồn năng lượng vô tận của dòng cảm giác thơm hương thần thánh. Người ta nhận ra nhau nhờ khuôn mặt; đó cũng là tình yêu, là nỗi nhớ thương. Người ta lưu giữ gương mặt thân thương bằng ký ức, bằng hình ảnh.  Ba que diêm lần lượt đốt trong đêm Que thứ nhất để nhìn rõ khuôn mặt em Que thứ hai để nhìn rõ mắt em Que thứ ba để nhìn rõ môi em Và sau đó là bóng tối ...Nhớ lại tất cả khi ôm em vào lòng. Jacques Prévert harmony you and me ảnh Trần Như Tùng 12A4 Khuôn mặt không chỉ có nụ cười mà còn có cả nước mắt buồn vui; nhiều khi rạng rỡ, lắm lúc bình thản; rồi cũng có khi suy tư, băng giá,