cổ tích tuổi 18
“Má! Lớp phó học tập của con đó má!” “Cháu chào bác ạ!” “Ừa, cháu ngồi chơi!” Đợi má quay vào nhà trong rồi Hạ quay lại cười với Duy “Má Hạ hiền không?” … --- Nhớ lại những mẩu đối thọai nhỏ đó, Duy thấy vui vui trong lòng và cố đạp xe nhanh hơn. Những vòng xe lăn đều và xa xa là chiếc cầu quen thuộc: Cầu Thị Nghè. Vừa khi xe Duy đổ dốc cầu thì Duy giật mình … thức giấc! Thẫn thờ! Lâu lắm rồi. Thật lâu rồi, giấc mơ ấy lại trở về. Những tháng ngày khi mới tới Mỹ, Duy thường có những giấc mơ như thế. Và lần nào cũng thức giấc khi đến gần cổng nhà Hạ. Ngôi nhà đơn sơ ở giữa con hẻm bình thường như muôn ngàn con hẻm bên kia Thị Nghè. Duy gặp Hạ ở hai năm cuối trung học, cả hai nhanh chóng thành bạn thân vì cùng học khá. Thực ra, Hạ học giỏi nhất lớp. Cộng với tính tình hiền lành, luôn hết lòng vì bạn nên cả lớp chọn Hạ là truởng lớp. Bên con trai thì có Duy. Rồi những lần Hạ ốm nghỉ học, Duy cùng các bạn chép bài cho Hạ. Để từ đó, con hẻm nhỏ bên kia Thị Nghè nh