KHUNG TRỜI HOA MỘNG - thơ Thái Hưng
Anh đang tìm kiếm Em ơi,
“Những ngày thơ mộng” cho vơi mạch sầu
Trăng Thu đã mọc ngang đầu,
Bên hồ sương phủ một mầu như mơ.
Tìm đâu thấy được ngày thơ,
Tóc buông xõa phủ đôi bờ vai thon.
Tiếng cười tiếng hát véo von.
Tựa như chim sáo, gót son nhịp nhàng.
Ngày vui lạc lối thiên đàng,
Em đi tha thướt có chàng theo sau.
Ngượng ngùng Em cố bước mau
Chàng theo bén gót, giận cau lông mày
Giờ đây nhớ lại tháng ngày,
Thương chàng sao nỡ đọa đày nắng mưa.
Khung trời Hoa Mộng ngày xưa,
Bên người yêu dấu, sớm trưa đâu màng.
Em xinh như mộng bên chàng,
Bên bầy con nhỏ dịu dàng dễ thương.
Lòng vui chẳng bận vấn vương.
Không gian phong cảnh như đang Xuân về.
Những đêm dưới ánh trăng thề,
Sánh vai dạo bước đi về có nhau.
Trời Già reo rắc khổ đau,
Sấm vang bão tố thi nhau dập vùi.
Nghe tin “Sét đánh” ngậm ngùi,
Anh đau, ruột cắt, lệ chùi chẳng khô.
Nhìn Em đầu đội “khăn sô”
Nửa vầng trăng khuất nơi mô mà tìm?
Không gian lạnh lẽo im lìm
Mây trôi bèo dạt biết chìm nơi đâu?
Tiếc thương Trời đổ mưa ngâu,
Khung trời hoa mộng tìm đâu bây giờ?
Sông Tương dâng nước tràn bờ,
Thày yêu bạn quí từng giờ hỏi han.
Nỗi buồn năm tháng dần tan.
Đi chùa lễ Phật cầu an gia đình.
Cầu cho thế giới hòa bình,
Mọi nhà an lạc, ân tình nở hoa.
Đẹp như Tình của Đôi Ta,
Lấy lòng bác ái vị tha làm đầu.
Tóc xanh nay đã phai mầu,
Những ngày thơ mộng cho dầu qua đi.
Nhưng lòng Em vẫn khắc ghi,
Tim em luôn nhớ Từ Bi thương người.
Môi Em luôn nở nụ cười,
Như Hoa tươi đẹp dâng người mình yêu.
Vào chùa khấn nguyện cầu siêu,
Cho Hồn Anh được phiêu diêu Niết Bàn.
Khung trời Hoa Mộng rộn ràng,
Thu qua, Đông tới vội vàng cũng đi.
Đón Mùa Xuân với tình si,
Những ngày thơ mộng ra đi lại về.
Comments