Posts

Showing posts from July 23, 2017

KHÓC CHỊ

Image
echeveria pulidonis Xin gửi theo cùng hương linh chị Hoàng hương Thuỷ Chị Hoàng Hương Thuỷ                    ra đi sáng sớm ngày 26 tháng 7 năm 2017 nhủ phôn.  chưa kịp phôn cứ chần chờ chần chờ chị đi rồi mới thấy tuổi đời mình chơ vơ chị là người chia sớt chút hương văn đầu đời không có chị em sẽ lạc dấu hồng tinh khôi em sẽ không là em em đã không còn chị chân nhang mù vọng tộc biền biệt đáy hương trầm tối tăm ôi tối tăm đau lòng ôi đau lòng chị đi rồi mới thấy buổi vàng chiều xa xăm khóc.  đâu chỉ là lệ là quặn thắt không cùng là nỗi niềm kể lể với đêm dài mông lung người đã xa rồi đất không níu lại có nhìn theo mãi chỉ nhìn theo thôi* [nhớ bài Thư Xuân Gởi Chị** bây giờ trời đất nín thinh] *thơ, Trần Vấn Lệ ** thơ, Hoàng Xuân Sơn                           Thư Xuân Gởi Chị                              Chị ở bên kia bờ đông hải                              bảy năm trông ngóng

Niềm đau và Ký ức

Ngày đó, cứ mỗi lần hè về là hắn lại đến nhõng nhẽo với Bác mà sau này vì quá thân dần dần hắn quẳng mất đi chữ Bác mà chỉ gọi Bác bằng hai chữ ... Bà Me . "Bà Me à, trời nóng quá đi, chừng nào mình đi Đà Lạt Bà Me".  Lần nào cũng vậy,  Bác cũng nhìn hắn cười rồi hóm hỉnh trả lời hắn ... "Từ từ nha ... Đợi Bà Me có tiền đã .. " Ngày ấy Bác chỉ mới ngoài 40 còn nhỏ hơn cái số tuổi của hắn bây giờ, Bác thích ca hát đọc văn thơ kể chuyện và cả khiêu vũ nữa. Một tuần c ó 7 ngày thì hầu như ngày nào hắn cũng đến nhà Bác, ít thì vài tiếng lâu thì mãi tới nữa đêm mới về. Bác thường hay nói với hắn  " Bác không có con trai ... Bác coi con như con trai của Bác vậy..." Thế rồi hầu như tất cả ngõ ngách của cái thành phố Đà Lạt đều có dấu chân của hắn và Bà mẹ nuôi thật yêu quý đó, cứ sau mỗi buổi chiều lang thang ... về tới nhà là Bác lại nói .. "Mệt ... nhưng vui hỉ???  Đi vậy mới là đi ...  Những buổi tối se se lạnh của Đà Lạt hay trong c