Dung
Tôi được phân công về giảng dạy tại Trung Tâm Giáo Dục Kỹ Thuật Tổng Hợp Quận 11 , một quận coi như cuối cùng của Sài Gòn giáp với bến xe miền Tây . Trung tâm chung khuôn viên với trường Hậu Giang. Một ngôi trường của người Hoa từ lâu đời , rất to lớn và dĩ nhiên học trò hơn 90% là người Hoa. Mới về được hơn một tháng tôi đã bắt đầu chán nản. Thứ nhất , quá xa nhà ... Mỗi ngày , sáng nhịn ăn đạp xe lên giảng đường hơn 1 tiếng đồng hồ, qua thật nhiều con dốc. Chiều về, tan tầm người xe đông đúc đôi khi mãi tới hơn 2 tiếng tôi mới về đến nhà . Nên dần dần, tôi làm biếng. Hết giờ dạy là lang thang tới mấy người bạn dạy chung, nhà 2 vị giám đốc và phó giám đốc trung tâm rồi sau đó về trường mở cửa lớp vào đó ngủ. Thứ hai , khi giảng bài đôi khi học trò không hiểu ... Chúng nó xì xào với nhau rồi đứng lên hỏi tôi bằng tiếng .... Tàu. Thứ ba, vì là dạy nghề nên học trò của tôi là con trai không nên tôi càng thêm chán ... Thứ tư tôi nghĩ với tính tình của tôi ... Nghề