Tuần này Bắc Mỹ cong mình đón nhận cơn bão tuyết và giá lạnh. Ở mạn đông, đường xá đóng băng, trường học nghỉ. Cuối tuần rồi nhiều trận banh diễn ra trong cơn rét thấu xương. Nhiều sân banh đã cung cấp miễn phí, café nóng và nước chocolate nóng cho người xem, ngộ nhỡ. Mạn tây nam tuy đỡ hơn nhưng vẫn lạnh hơn mọi năm. Hôm nay đi làm trễ, sau giờ ăn trưa mới vào nên quên cái áo khoác. Chiều ra xe về mà run. Gặp bữa nàng làm việc ở nhà, chỉ có mỗi mình lái xe ra xa lộ giờ tan sở. Chầm chậm. Ngước nhìn kính chiếu hậu mà ngỡ ngàng. Hoàng hôn với những vạch đỏ trên nền trời xanh thẫm, như con mắt với những tia máu đỏ. Con mắt thiếu ngủ. Con mắt nhớ mong. Ba năm trước, nhìn bầu trời này là lòng xốn xang. Xốn xang vì không được đi chụp những tấm hình như thế. Chiều nay, nỗi xốn xang đã dịu đi. Dịu đi nhiều lắm. Dẫu vẫn còn luyến nhớ. Dĩ nhiên rồi! Làm sao quên được những ghềnh đá, từng con sóng, những dấu chân trên cát, từng tia nắng mong manh cuối ngày. Half Moon Ba