cái lò đất nung
Một chiều cuối năm lang thang trong một cái chợ Việt Nam ở Falls Church, Virginia chợt nhìn thấy một cái lò đất. Nhớ quê mình cũng tậu một cái tha về nhà ... ngắm. Chỉ một cái lò đất giữa lòng nước Mỹ mà sao gợi nhớ nhiều điều. Với mình, không có mùi nào vương vấn như mùi khói bếp tỏa ra mỗi chiều, cũng khó có bữa cơm nào ngon như bữa cơm mẹ và bà ngoại nấu ngày xưa. Từ căn bếp mình luôn cảm nhận được cái trìu mến ấm cúng của tình gia đình, quê hương, làng mạc. Những năm tháng tuổi thơ, mỗi năm đến hè là theo bà ngoại về Long Hồ, một cái làng quê nghèo bên bờ sông Hương xứ Huế. Thích nhất khi theo bà ngoại vô bếp nấu cơm được bà dúi cho khi thì củ khoai lang lùi tro, khi thì trái bắp nướng trét tóp mỡ hoặc miếng cơm cháy nóng dòn, và nghe tiếng cơm sôi ục ục trên bếp củi. Nhà ba mẹ ở Sài gòn thì bếp lát gạch men với lò gas hay điện, nằm ở nhà trên. Sau năm 75, cũng như bao gia đình Sài gòn khác, nhà mình chuyển sang nấu củi, sang hơn chút thì nấu than. Mẹ dời bếp xuống cái chái