KHÓC CHỊ


echeveria pulidonis

Xin gửi theo cùng hương linh chị Hoàng hương Thuỷ
Chị Hoàng Hương Thuỷ
                   ra đi sáng sớm ngày 26 tháng 7 năm 2017


nhủ phôn.  chưa kịp phôn
cứ chần chờ chần chờ
chị đi rồi mới thấy
tuổi đời mình chơ vơ

chị là người chia sớt
chút hương văn đầu đời
không có chị em sẽ
lạc dấu hồng tinh khôi

em sẽ không là em
em đã không còn chị
chân nhang mù vọng tộc
biền biệt đáy hương trầm

tối tăm ôi tối tăm
đau lòng ôi đau lòng
chị đi rồi mới thấy
buổi vàng chiều xa xăm

khóc.  đâu chỉ là lệ
là quặn thắt không cùng
là nỗi niềm kể lể
với đêm dài mông lung

người đã xa rồi
đất không níu lại
có nhìn theo mãi
chỉ nhìn theo thôi*


[nhớ bài Thư Xuân Gởi Chị**
bây giờ trời đất nín thinh]

*thơ, Trần Vấn Lệ
** thơ, Hoàng Xuân Sơn
  
                      Thư Xuân Gởi Chị

                             Chị ở bên kia bờ đông hải
                             bảy năm trông ngóng một ngày vui
                             cha con cách trở đường muôn dặm
                             tình nghĩa phu thê luống ngậm ngùi

                             Chị vẫn mưa chiều chăn gió sớm
                             đằng đẵng sương khuya gối mộng ngày
                             đêm dài bóng nhớ hồn thanh sắc
                             con lớn buồn như ngọn cỏ may

                             Sao khiến mẹ già đi xa xứ
                             em lạc quê nhà như kiếp chim
                             chị còn ở lại trồng thương nhớ
                             trên mảnh đất khô tưới lệ mềm

                             Muôn trùng ly cách ai mà chẳng
                             nghĩ đến người thân buồn nát hồn
                             cuồng chân bó gối sầu vô tích
                             tay dài không với nổi hoàng hôn

                             Nhớ quá chiều năm xưa áo mới
                             xuân hành rạng rỡ chị cùng em
                             chị còn giữ lại vành khăn ấm?
                             em áo tha hương đã bạc sờn!

                             Xuân vẫn âm thầm nghinh bóng giặc
                             phố phường chắc hẳn vắng người qua?
                             có chăm hương lửa hồn linh khấn
                             một buổi mai thiêng sáng lại nhà!

Chị ở bên kia bờ đông hải
bao giờ kể chuyện một ngày vui
để cho tâm sự tròn thao thức
và chốn yên vui mãi với đời


hoàng xuân sơn
Viễn Phố, 1988
Laval, Québec – Canada; 26/7/2017
thơ cậu Sơn viết cho Mẹ


Anh Phú, Bambi, Zoupi thương,

Em/Cậu quá bàng hoàng khi nghe tin này. I am frozen.
Trong thời gian quá mới này, chỉ biết là phải go on với công việc hàng ngày để hy vọng take my mind out of the lost. But It is so tough to do so. A Di Đà Phật is the chanting she taught me to pray in this moment. I am doing that right now when my mind cannot be at peace.

Anyway, em/cau and Ha nho are always be with anh Phu va 2 dua, in good and bad times.

Bây giờ có xuống SD cũng xớ rớ chứ không làm được gì. Có cần gì Zoupi cho cậu giup gi thi cho biết ngay. You know us. Cuoi tuan se xuong.

Anh Phú giữ gìn sức khoẻ hí.  Hy vọng cái plan family reunion đã thành hình ngày hôm qua đã cho chi Thuy mot nu cuoi truoc khi ra đi.

Lolo

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận