February 16. 2010 - February 16, 2020
ngày ấy phi trường Tân Sơn nhất sáng mùng hai Tết 16/2/2010 một mai em đi gọi gió thả mây về ngàn xin tạ lòng người tình ta hư không thế thôi trường sa Mười năm trước bỏ lại sau lưng tất cả, dẫn hai con gái đi tới một phương trời mới, chưa biết sẽ ra sao về sau, nhưng kệ cứ đi cái đã. Ra đi có bao giờ là nhẹ nhàng và thanh thản? Ra đi, có thể là mãi mãi, không cần phải khóc nhưng trái tim rỉ máu giá buốt lên từng cơn. Ra đi để tìm cho con một môi trường sống tươi đẹp hơn. Ra đi cũng để lòng được bình yên, để quên những gì không đáng nhớ và cũng để xây dựng lại niềm tin đã mất. Thời gian trôi, đông qua hè tới, xuân về thu qua, quay qua quay về, đi tới đi lui, loay hoay lọ mọ, vù một cái mà đã mười năm. Mười năm qua, vất vả nhọc nhằn, đắng cay uất ức, lo lắng hoang mang, mồ hôi pha nước mắt một mình nuôi con nơi xứ lạ quê người. Rồi thì cũng qua, thành quả không tệ nha. Mỗi ngày qua đi, hôm nay tươi đẹp hơn hôm qua. Có một tổ ấm xinh xắn để đi về, c