một chỗ ta ngồi
Người ta uống cafe vì nhiều lẽ. Có người uống vì ghiền, người khác uống để tỉnh táo. Mình thì uống cafe đơn giản chỉ vì thích. Thích mùi cafe thơm mời gọi, thích vị cafe đắng đậm đà. Và thích cả cái không khí của những quán, bar cafe. Một góc quán cà phê quen thuộc, một không gian nhẹ nhàng để có thể để gánh nặng của cuộc sống sang một bên, uống cafe, nghe nhạc và nghe cả những câu chuyện phiếm từ những bàn bên cạnh. Chung quanh không ai để ý cũng không ai dò xét mình đang làm gì, có thể vừa sur web, vừa nghe nhạc, hoặc chỉ nhấp cafe và ngắm nhìn cuộc sống. Có những người tìm đến quán cafe để gặp gỡ bạn bè hay hẹn hò. Có những người khác thì coi quán cafe như là một nơi để giao dịch, trao đổi. Có những người mang sách theo, chọn góc ngồi cạnh cửa sổ và để nắng thắp lên những câu chuyện qua từng trang sách. Lại có những người, như mình, đến quán cà phê chỉ để ngồi đó, lặng yên, ngắm bóng nắng buổi sáng hay thưởng thức bóng mờ và nghe nhạc ban tối. Ellicott Ci