Trưng Vương ngày chia xa


... ta đã nhìn thấy ở tận cùng tâm hồn nụ hoa vàng của một thời tuổi nhỏ, một mặt trời ấm áp của kỷ niệm học trò và những nốt nhạc dịu dàng vang dội trong tim

chợt ngẩn ngơ buồn ở một ngày cổng trường khép kín, ta sẽ chẳng còn tìm thấy cho riêng mình một chỗ ngồi với phấn trắng bảng đen xưa

giữa sân trường cũ ta sẽ là kẻ xa lạ ngẩn ngơ dưới bóng những cây non vừa lớn

làm sao quên được những giờ học vang vang tiếng giảng bài đầm ấm và những buổi sáng nắng đẹp trên dãy hành lang dài ríu rít lũ chim sẽ tha mồi?


Trưng Vương yêu dấu
rời xa em là rời xa thiên đường hạnh phúc là đánh mất chiếc đũa phép thần tiên, khi ta còn là một thiên thần vô tư của muôn loài

những bạn bè đã nhìn thấy bên nhau những tuổi lớn khôn,  những mật ngọt, những niềm vui và những nỗi buồn dịu dàng

ơi xin cho ta được trú ẩn dưới bóng mát bình yên tuyệt vời
vì đời sống là trường học không có thầy cô và bạn hữu ...


Nguyễn Thị Mộng Xuân 12A2
cho những ngày cuối cùng của tuổi học trò

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận