Thắng
Sau hai lần họp mặt thành công và nhiều kỷ niệm, nhóm bạn trung học của hắn quyết định tổ chức thêm một kỳ họp mặt dịp cuối năm.
Cùng nhau count down cho thêm kỷ niệm của một năm hội ngộ.
Theo kế hoạch, lần gặp nhau này sẽ diễn ra ở thủ đô người Việt tỵ nạn: Little Saigon, tại Hiền Thủy gia trang.
Đứng sau lưng cặp uyên ương Hiền Thủy là một ban tham mưu tài ba đảm lược, hùng hậu mà đứng đầu là thầy Tám Bolsa.
Chương trình thật hấp dẫn với nhiều tiết mục đặc sắc cho người lớn và cả nhi đồng ăn theo.
Thiệp anh hùng đã được phát đi khắp chốn giang hồ, đủ các môn phái, Anh lẫn Pháp, không màng đến, miễn là có đi lại trong giới giang hồ TV83.
Khắp nơi chuẩn bị kéo về. Nơi thì rục rịch, rạo rực, nơi thì âm thầm, lặng lẽ chọn người đại diện về dự.
Năm nào cũng vậy, cứ mùa Noel thì hắn đưa vợ con xuôi nam đi chơi và thăm người anh họ.
Sẵn dịp, hắn sẽ đến dự cuộc luận kiếm với bạn cũ luôn.
…
Hắn đến nơi thì đã thấy đông đủ bạn cũ. Thấy có cả Thanh Uyên, Phương Thảo, Kim Oanh, Nghiệp, Tùng, Vũ, Lân và cả Duẫn.
Ai cũng vui vẻ, nói cười.
“Duẫn ăn gì vậy?”
“Ăn cá. Hôm nay phải ăn chay mà”
Ừa, Duẫn nhắc hắn mới nhớ là phải ăn chay. Vậy là hắn cũng đi lấy cá ăn.
Con cá hấp ai làm hay order ở tiệm nào mà ngon quá mạng.
Đang nuốt khúc xương cá mắc nghẹn, thì thầy Tám vỗ một phát muốn xụm vai hắn.
“Lát Út lên hét nghen! Chửng bị xong xuôi rồi á!”
“Ok liền! Cảm ơn thầy nghen!”
“Có gì đâu mà cảm ơn, ráng hát cho ngọt, thầy thu âm ra dĩa bán luôn!”
“No, em nói cảm ơn thầy vỗ một phát văng khúc xương cá giùm em nè! Nãy giờ mắc xương …”
Vừa nói đến đó thì có phone, hắn mở phone thì không thấy số mà chỉ một chữ “RESTRICTED”
“Hello?”
Oh, ông bạn cùng lớp ngày xưa. Đúng giọng ồm ồm của Thắng rồi.
“Oh, Thắng khỏe không? Thắng đến được không? Các bạn ở đây đông rồi nè. Có cả Thanh Uyên, Phương Thảo, Kim Oanh, Vũ và Lân nữa”
“Thắng không đến được!”
“Ráng đi! Có Thắng đến là vui lắm! Lâu rồi mình không gặp nhau.”
“Thế nào cũng có ngày gặp nhau mà.”
“Vậy bây giờ Thắng đang ở đâu? Sài Gòn hả?”
“….”
Không hiểu Thắng nói gì đó mà hắn nghe không được. Tiếng Thắng nhỏ dần và bị ngắt rồi mất luôn.
Chắc lại bị mất sóng rồi, hắn lẩm bẩm vậy rồi cúp phone. Cũng chịu thua không thể phone lại cho Thắng vì không có số.
Ừ thì mong sẽ có lúc gặp lại nhau, như Thắng nói.
…
Hắn chợt giật mình, thức giấc.
6:20 sáng. Trời mùa đông còn tối thui.
Hắn cảm thấy một luồng gió nhẹ đi qua phòng ra cửa như có người vừa bước ra.
Nhưng luồng gió ấm chứ không lạnh.
DN.
Comments