những ngày cuối năm




Chiều nay gió thổi ... Một buổi chiều đông nặng như chì. Trời âm u từ sáng, xám xịt và gió rít lên giữa hai hàng phố cổ. Trời dần tối, không thấy rõ mặt trời lặn. Có khoảnh khắc gần như không thể minh định được mình đang ở vào không gian và thời gian nào. Dòng thời gian lúc trôi ngược, lúc trôi xuôi, lúc dùng lại. Có lẽ ở một giai đoạn nào đó khi người ta không còn trẻ, không còn muốn phiêu lưu nữa, khi người ta đưa cuộc đời mình vào đường ray để bắt đầu chuyến tàu trở về, khi ấy người ta sẽ đếm thời gian và cảm nhận được thời gian qua nhanh tới mức nào. Hết ga này tới ga kế tiếp, ga kế tiếp, ga kế tiếp và cuộc đời dừng lại. 

No more champagne
And the fireworks are through
Here we are, me and you
...Feeling lost and feeling blue
It's the end of the party
And the morning seems so grey...


ABBA lâu rồi không nghe.
Ngày vui qua mau.
Mới thôi mà đã một năm.
Cảm giác lạc lõng kéo theo là sự buồn bã thường tới khi cuộc vui tàn, và sớm mai là một màu xám xịt.


tpt

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận