Người Bạn Cũ



Anh đến từ nơi nắng ấm quanh năm,
Mà không sưởi nỗi bàn tay cuối đông giá rét
Place du Trocadéro gió buốt năm tháng bạc màu,
Nhớ một thời cùng nhau trên mái trường xưa.
Tour Eiffel sừng sững giữa trời Tây,
Như tình bạn hơn ba mươi năm qua,
Không phai.
Chiều sông Seine bên người bạn cũ,
Mày, tao hai tiếng ấm hơn nắng cuối ngày

Khúc nhạc valse réo rắt trên những cành cây,
Khua sóng nước rộn ràng bên mạn thuyền vọng cổ.
Notra Dame uy nghi, cổ kính như Hát Giang, giòng cũ,
Chảy mãi trong lòng người học trò nhỏ,
Thiên thu.
Đêm về, quận Mười Ba, níu tay nhau,
Thương kỷ niệm tràn ly champagne hư vô
Uống cho tan chuỗi ngày xa nhau miệt mài
Giọt nồng cay xua đi những ưu tư, phiền muộn,
Passages nối dài những ngõ ngách đời ta.
Nghe một lần tình bạn cất cao,
Mênh mông.
Khuya lắm rồi, đường về lặng im,
Năm ngọn đèn hồng như hỏa châu dẫn lối,
Quay lưng, gió lạnh, bàn tay vẫy,
Về nhé,
Người bạn cũ.
Đến rồi đi một ngày cuối đông,
Bỏ lại bên đời ngày tháng Paris.

Nguyễn Hữu Dũng

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận