Thắng


Học chung với Thắng 2 năm 11 và 12.  Ốn ào và bặm xị, đi đến đâu náo nhiệt đến đó, chưa thấy người đã nghe tiếng, là ấn tượng ban đầu về Thắng.  Thắng thích Hạ, cũng một cách ồn ào và phô trương.  Chả rõ Hạ có khó chịu không, chỉ thấy mỗi lần Thắng gọi "lớp trưởng ơi lớp trưởng" Hạ chỉ cười dịu dàng.   Mà ngày nào hắn cũng ới lớp trưởng ơi lớp trưởng hỡi chừng mươi lần.  Gọi váng cả làng dù là đang giờ học.

Noel năm 11 Thắng tặng thiệp cho Hạ.  Oanh Xì Trum và mình ngồi cạnh tia không sót cử động nào của chàng nàng.  Hạ đón nhận và cũng chỉ cười.  Oanh khều "sao tỉnh bơ hay vậy?" Hạ cũng chỉ cười.  Chờ mãi chả thấy Hạ mở ra coi, chán hai con ra vườn sinh vật hít thở.  Đột nhiên Thắng đi tới, hai tay xòe ra hai tấm thiệp nữa.  Trố mắt nhìn một lúc lâu Oanh và mình  mới đưa tay nhận.  Rồi vô lớp rình rình mở thiệp của Hạ ra coi, cả ba tấm y chang nhau, chỉ khác tên.  Hihi.  Từ đó hễ hắn cho Hạ cái gì thì Oanh và mình  cũng có y hệt, ngộ thiệt, khó hỉu.


Một hôm đang tòn teng trên cây trứng cá mút kem thì thấy Thắng tần ngần trước cổng nhà.  Hoảng hồn tụt xuống.  Thắng - mũ lưỡi trai đội ngược, áo chemise phanh ngực, vở cuộn tròn nhét sau lưng quần, mặt câng câng.  Liếc vội vô nhà rồi hạ giọng "Thắng lấy mũ ra đi, cài aó lại  rồi vô nhà chơi".  Thắng cười phân trần "tại mới đi đá banh với đám Long Văn Vũ Hùng đội về nên hơi lôi thôi".  Dù đang bối rối mình cũng nhận rà là hắn có nụ cười và ánh mắt đẹp.

Vô nhà ngồi một lúc Thắng mới hỏi "T dạo này vẫn khỏe chứ?"

Mình nghĩ bụng "Sáng mới gặp trong lớp, giờ gặp lại, làm như lâu lắm không gặp hay sao mà khỏe với không khỏe."

Chợt nhớ mấy đứa bạn gái hay rỉ tai rằng thì là đám con trai ngố khi đến nhà bạn gái chỉ có một khuôn đầu tiên hỏi thăm sức khỏe sau đó nói chuyện thời tiết. 

Vừa lúc Thắng lại nói "mấy hôm nay mưa quá, giờ được bữa nắng nên rủ mấy đứa kia đi đá banh".

Tự nhiên mình vọt miệng "Đầu tiên là sức khỏe, kế đến là thời tiết."

Thắng ơ ơ một hồi mới hỏi "T nói cái gì cơ?"


Mình cũng ớ ớ một thôi rồi xua tay lia lịa  "Không có gì, không có gì tại đám kia hay kháo nhau khi không biết nói chuyện gì thì người ta thường hỏi thăm sức khỏe rồi nói chuyện thời tiết "

Thắng gãi đầu, sờ tai cười cười rồi đứng dậy chào về.  Đứng ngơ ngác ở hiên nhà nhìn theo bóng Thắng một hồi rồi quay vô nhà thì ... thấy mẹ đứng chống nạnh ở phòng khách trừng mắt "Thiệt chưa thấy ai bất lịch sự như con".

"Còn hơn cả bất lịch sự, là vô cùng khiếm nhã và hết sức vô duyên"  mình làu bàu.  Ừ vô duyên quá hèn chi cả thời trung học chả bói ra được mảnh tình vắt vai.

Đáng đời.


đã đăng trong tập san TV kỷ niệm 30 năm rời trường

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận