Quán chiếu vô thường


Đức Phật tổ nói rằng có một nơi an toàn mỗi người có thể trở về bất kỳ lúc nào, đó là hải đảo tự thân. Trong tự thân mỗi người đều có một hải đảo an toàn, nếu trở về đấy thì mình sẽ không còn bị sóng gió cuộc đời kéo đi nữa.


Phật cũng dạy rằng: Nếu mình yêu thương bản thân mình một cách sâu sắc và cố gắng tìm hiểu chính mình, thì mình sẽ sẵn sàng để yêu thương người khác, thậm chí còn sâu sắc hơn. Một người không biết mình là ai thì không thể yêu thương người khác một cách sâu sắc được. Nếu mình sống hời hợt thì mọi mối quan hệ của mình cũng chỉ là bề mặt. Nếu mình sống sâu sắc thì mọi mối quan hệ của bạn cũng không kém phần sâu sắc.

Gặp được một người mà mình thực sự thương yêu trong cuộc đời không dễ.  Mỗi khi thấy buồn hay giận người mình thương, chỉ cần nhắm mắt lại, nhìn đến mai sau, nhìn đến một trăm năm, tất cả điều là cát bụi... thì mình chỉ còn muốn ôm người ấy vào lòng, không còn muốn buồn hay muốn giận nữa. Người ta thường muốn đày đọa người đã làm tổn thương mình. Nhưng cứ nhắm mắt lại và quán tưởng, cuộc đời ngắn ngủi, trăm năm chẳng có bao ngày, giận nhau và làm khổ nhau là một điều rất dại dột và uổng phí.

Đời là vô thường nhưng không phải vì vậy mà đời không đáng sống. Chính vì quán chiếu được tự tính vô thường của vạn vật mà mình cần phải trân quý sự sống trong giờ phút hiện tại.  Mình biết rằng mình cần phải sống thật tốt từng giờ từng phút hiện tại, sống một cách có trách nhiệm với gia đình và người thân, mình sẽ không phải hối tiếc trong tương lai.  Chứng thực tự tính vô thường của sự vật, nên mình không dễ bị khổ đau quật ngã khi sự vật tàn phai.  Mình đã có thể giữ được thái độ an nhiên tự tại trước mọi biến thiên, hưng phế, thịnh suy và thành bại.

Vậy đó nhưng làm được không dễ.


tpt

Comments

Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận