Cảm ơn em đã thức cùng anh


Tình cờ đọc được bài viết này của nhạc sĩ Quốc Bảo.
Mình thích nhạc Quốc Bảo. 
Nhạc của anh thì thưởng thức nhưng suy nghĩ của anh thì, thì, thì ... để đọc thôi.
Còn thức ngủ cùng anh thì ... Hãy đợi đấy

Cảm ơn em đã thức cùng anh
  Quốc Bảo

Có những người ta kết bạn được, mà không yêu được. Có những người yêu được, nhưng chuyện chăn gối không ăn ý. Có những người hợp ta về chuyện chăn gối, nhưng sau đó chẳng biết nói gì với nhau. Vậy hôn nhân là gì, phải chăng là tình thế đòi hỏi điều kiện ắt có và đủ của tình bạn/bạn tình? Phải chăng là tổng hòa của mọi mối quan hệ xã hội - bạn bè, anh em, cộng sự, người phối ngẫu?

Zeruya Shalev, nữ văn sĩ Do Thái, viết rằng nhiều lúc người vợ nhìn người chồng ngay sau lúc ân ái hoặc sớm mai thức giấc, thấy một màu vàng vọt như cát sa mạc, khô khan và chẳng chút sinh khí. Những đôi vợ chồng, những cặp tình nhân phải thấy cảnh sa mạc “post coitus” không hiếm, mười người hết chín. Ấy là bởi vì, họ đặt tiêu chuẩn tình yêu dựa trên chính… tình yêu, dựa trên sự đam mê bột phát và nhất thời mang tính thể chất, sinh học; họ không chọn lựa người tình trên cơ sở người bạn.

Bạn tình, phải là bạn trước đã. Người bạn thân nhất.

Ai cũng cho rằng tìm bạn thì dễ, tìm người yêu khó, nên… ưu tiên tìm người yêu. Hệ quả tất yếu là cái người yêu ấy không phải là bạn. Tôi thời trẻ đã mắc sai lầm ấy, khi không biết nói gì với người yêu và bởi thế bao giờ cũng sợ hãi trốn tránh các cuộc hẹn hò cà phê. Người yêu mà đã thế, khi thành vợ còn khiếp đảm đến đâu.

Bí quyết giữ gìn tình bạn của tôi là: hết lòng vì bạn, nhưng không can thiệp dòm ngó vào chuyện riêng tư. Không bao giờ tỏ ra “săn sóc đặc biệt”, không bao giờ hỏi chuyện gia đình vợ con, không buộc bạn làm theo ý ta, không điều chỉnh mình để giống bạn mà phải chấp nhận sự khác biệt. Phải chăng ta có thể áp dụng phương pháp trên cho người yêu, đối đãi với người yêu như bạn? Các cụ dạy rằng vợ chồng phải tương kính như tân, kính trọng nhau như khách quý, đã là khách quý thì ai lại xâm phạm đời tư của nhau bao giờ. Đã là khách quý thì dứt khoát không xem trộm nhật ký, đào bới kỷ vật, không hỏi vặn quá khứ, không áp đặt chủ kiến, không làm mất tự do cá nhân của người kia. Đã là khách quý thì phải trọng thị, tử tế, ân cần và lịch sự.

Lịch sự mọi lúc. Lịch sự cả trong phòng ngủ.

Nghĩa là không xuất hiện trước nhau trong tình trạng tất thủng quần tuột chỉ áo cháo lòng. Không xuất hiện trước nhau với đồ lót nhăn nhúm dây bẩn. Không xuất hiện trước nhau với hơi thở nồng nặc men rượu. Không xuất hiện trước nhau với cử chỉ kệch cỡm, lời nói chua ngoa đanh ác. Không xuất hiện trước nhau khi nhịp sinh học lệch pha, người này muốn tắt đèn đi ngủ thì người kia đòi xem ti vi.

Có những người ta làm bạn được, mà không yêu được: thì tất nhiên. Đâu nhất thiết phải tìm người yêu trong số những người bạn. Đâu nhất thiết tình thân nào cũng phải biến thành sự thân mật thể xác. Lại có những người ta yêu được, mà không làm bạn được: bởi vì họ không sinh ra để làm bạn ta. Dù họ có thể là bạn tình một chốc một lát, dứt khoát họ không thể đi với ta một quãng đời dài. Làm sao dài được khi ta không có điều gì để nói với họ, không có tiếng cười nào dành cho những chuyện kể của họ, không có lời tán thưởng nào dành cho sự duyên dáng của họ, không có chút tôn trọng nào bởi lẽ ta coi họ ở dưới tầm của ta?

Thế đứng nam nữ bình quyền không mấy ý nghĩa ở chỗ đàn bà đi làm kiếm tiền nhiều ngang đàn ông, mà ở chỗ quan trọng là người đàn ông coi đàn bà ngang tầm họ. Muốn thế, đàn bà phải là người bạn thân thiết, người bạn mà ta tìm kiếm khó nhọc và muốn giữ gìn suốt đời.

Bạn tình, phải là người bạn thân nhất.

Chúng ta ngủ bên nhau bảy tiếng mỗi ngày, nhưng thức cùng nhau suốt quãng thời gian còn lại. Khiếp hãi biết bao nếu không có gì nói với nhau, không có gì để chia sẻ, không có gì để kể và nghe, không có điểm gì chung mười bảy tiếng đồng hồ đằng đẵng…

...

Lời tôi muốn nói với người yêu tôi bây giờ, không phải là “cảm ơn em đã yêu anh” hay là “cảm ơn em đã ngủ với anh”. Mà là: Cảm ơn em đã thức cùng anh.

Thức cùng tôi thức giấc cùng tôi nói cười cùng tôi ăn cùng tôi hít thở cùng tôi đau buồn cùng tôi khỏe mạnh cùng tôi ốm bệnh cùng tôi.

Em là người bạn thân nhất mà anh có được.

[tạp chí Đẹp số đặc biệt 150]


*****

Nói chung mình đồng ý với Quốc Bảo, rằng thì là bạn tình nên là bạn thân.  Và bạn đời trước hết là bạn thân và cũng là bạn tình. Mình thích cái suy nghĩ vợ chồng tương kính như tân của Quốc Bảo và cũng luôn nghĩ như vậy. Giữa hai người bạn đời cần nhất là sự thoải mái khi bên cạnh nhau.  Nhưng thoải mái không có nghĩa là buông tuồng, suồng sả và "xuất hiện trước nhau trong tình trạng tất thủng quần tuột chỉ áo cháo lòng" hay thả ga xả giận vô người bạn đời của mình.  Nhưng mình cũng nghĩ, yêu nhau là chấp nhận nhau, nghĩa là chấp nhận cá tính và cả cái không hay hay chưa hay của nhau, vì con người chẳng ai hoàn hảo.   Nếu không chấp nhận nhau thì chưa hẳn là yêu, mà chỉ là đòi hỏi, đòi hỏi người khác đáp ứng nhu cầu của mình: tâm sự, lắng nghe, sex, ăn uống ... là muốn ấn người bạn đời của mình vô cái khuôn mà mình đúc sẵn

Nhưng cái câu này "Lại có những người ta yêu được, mà không làm bạn được" nghe sao sao đó.  Theo ta, trong tình yêu vốn dĩ đã có tình bạn.  Sự hấp dẫn tinh thần, trí tuệ - hay nói cách khác là sự đồng cảm, cùng với sự hấp dẫn thể xác làm nên tình yêu nam nữ.  Nếu chỉ có đồng cảm về nhiều khía cạnh của cuộc sống thôi thì đó là tình bạn.  Còn nếu chỉ có hấp dẫn về thể xác, Mẽo hay nói là chemistry cái gì gì đó ... thì đó chỉ là bạn tình hay bạn giường.  Tìm được người bạn đời vừa là bạn thân và là bạn tình, cái sự này là tuyệt vời hơn cả tuyệt vời.  Nhưng đời không như ước mơ.  Chấp nhận và yêu thích người mình có, cái mình có cũng đã là hạnh phúc.

Rồi thì Bạn tình phải là bạn thân ... chữ phải nghe sao không có tình gì cả.  Ai mượn cứ đi tìm bạn tình rồi mong người ta thấu hiểu mình, hòa hợp với mình như bạn thân.  Sao không tìm bạn thân trước rồi hẳn có tình có phải khỏe hơn không?  Sao không nhất thiết phải tìm người yêu trong số những người bạn?  Không phải người bạn khác giới nào cũng có thể trở thành người yêu.  Nhưng tìm thấy tình yêu trong tình bạn vẫn có thể chứ. 

Và cho dù có tìm được người yêu hay bạn dời là bạn thì giữa hai người cũng vẫn có sự khác biệt.  Mà sức sống của tình bạn không chỉ là thích thú sự tương đồng mà còn là tôn trọng và thưởng thức sự khác biệt. Nếu có những khi em không thể thức cùng anh nói cười cùng anh,  cùng anh hít thở đau buồn, cùng anh khỏe mạnh, cùng anh ốm bệnh  ... thì anh sẽ chẳng yêu em sao? Hoặc nếu  have sex xong rồi ngủ khì, thì em đừng mong anh không chán em hở hở hở chàng?  Sao không thể yêu em chỉ vì đó là em?  Xưa giờ có hai người đàn ông yêu em vì đó là em - hai người đàn ông đích thực đàn ông đó chính là ông ngoại và ông nội con mình mà không phải là anh nào của mình hết ... Cảm ơn đời và cảm ơn Ba và Bố.
Đôi khi, mình nghĩ, mọi khổ đau phiền muộn đều xuất phát từ việc người ta luôn đòi hỏi người khác đáp ứng mình. Đã thân, đã thương, đã yêu (hay đã cái gì gì đó...) thì chấp nhận nhau. chấp nhận người yêu, người bạn đời của mình như họ vốn vậy. 

Sống hết mình, yêu hết lòng và làm tốt trách nhiệm của mình, làm cho người mình thương vui vẻ và hạnh phúc trong khả năng của mình.  Rồi những khi thảnh thơi ta lại  khoác ba lô đi chơi đây đó, tâm hồn phơi phới ... cho dù có anh bên cạnh hay không ... thì em vẫn yêu anh.  Hay có những khi anh chén thù chén tạc cùng bạn bè hay thuốc lá cafe một mình và chả có em một chút xíu nào trong suy nghĩ của anh lúc đó thì em cũng vẫn yêu anh ... Yêu anh khi anh cùng em hoặc cả khi anh không thể cùng em.  Còn nếu chỉ cứ muốn người ta thức ngủ cùng mình thì chắc gì đã là yêu.   Đương nhiên, ai thức được cùng với ta thì ta trân trọng, nhưng mà có thể ngủ ngon cùng mình thì ta cũng vô cùng thường thức.  hihi. 

Vậy nhé anh Quốc Bảo, nhạc của anh thì thưởng thức nhưng quan điểm của anh thì, thì, thì ... để đọc thôi.   Tóm lại chả thể thức ngủ cùng anh được ...

tpt

Comments

Unknown said…
"Cảm ơn em đã thức cùng anh"

Hay, nhiều suy ngẫm cho người đọc !



Popular posts from this blog

Phụng nữ ân cần biệt cố nhân

Echeveria Lilacina

Cô phàm viễn ảnh bích không tận