say
Giữa giá lạnh, lòng như lửa cháy,
Đốt tâm can tội lỗi lưu đày,
Chân chậm bước sợ trời nghiêng ngả,
Tay nửa vời níu đất ngất ngây.
Ngàn nỗi nhớ xô bờ Đông hải,
Một chai này rót cạn giang Tây.
Nẻo về hun hút mờ sương khói,
Tình tự vơi đầy, muôn kiếp say!
Đốt tâm can tội lỗi lưu đày,
Chân chậm bước sợ trời nghiêng ngả,
Tay nửa vời níu đất ngất ngây.
Ngàn nỗi nhớ xô bờ Đông hải,
Một chai này rót cạn giang Tây.
Nẻo về hun hút mờ sương khói,
Tình tự vơi đầy, muôn kiếp say!
Nguyễn Hữu Dũng
Comments