Có những chiều nghe rất lạ ...
"Có những chiều nghe rất lạ, một mùi hương xa vắng ngày xưa quyện vào hồn thơm những đêm mưa nghe từ nỗi buồn thành sợi khói loãng vào hư vô ..."
Có những chiều rất lạ - vì nó không giống mọi chiều khác, giản dị như một chiều thắp lửa lắng nghe mình, khi mình được sống trọn vẹn với hoài niệm và tình yêu của một thời tuổi trẻ một đi không về với những rung động trong trẻo gây hương nhớ. Vì vậy mới có những chiều nghe rất lạ ... bài hát nghe vừa thiết tha tiếc nuối vừa yên ổn dịu dàng, một tâm thế vững chãi và đầy cảm xúc.
Có những chiều rất lạ - vì nó không giống mọi chiều khác, giản dị như một chiều thắp lửa lắng nghe mình, khi mình được sống trọn vẹn với hoài niệm và tình yêu của một thời tuổi trẻ một đi không về với những rung động trong trẻo gây hương nhớ. Vì vậy mới có những chiều nghe rất lạ ... bài hát nghe vừa thiết tha tiếc nuối vừa yên ổn dịu dàng, một tâm thế vững chãi và đầy cảm xúc.
Chiều hôm nay cũng rất lạ, một buổi chiều nghe tin nhạc sĩ đã qua đời. "Thôi cũng đành một kiếp trăm năm, đời người sẽ qua ... ". Cậu yên nghỉ.
Trần Quang Lộc, một trong những người bạn rất thân của cậu Hoàng Xuân Giang. Tuổi hoa niên của mình đã nhiều lần được nghe hai cậu gõ đàn hát chơi. Cũng như cậu Giang, cậu Lộc là một trong rất ít nhạc sĩ hát rất hay nhạc của với giọng ca ấm áp chất chứa những nỗi niềm của người sáng tác. Giọng hát không qua kỹ thuật rèn luyện mà được tôi luyện qua thời gian và những thăng trầm của cuộc đời.
Sáng tác và Trình bày : Trần Quang Lộc
Đã hết rồi những giấc [G] mơ đầu. Chiều [Em] hoàng hôn, hoa [C] khế rụng [D7] đây sân. Đã hết [Am] rồi đã hết D7] rồi. Một[G] mình tôi trên phố [Am] chiều nay. Nhìn chiều [C] trôi nỗi nhớ heo may. Nghe [Cm] lòng nhớ [Bm] hoài. Ngày tháng [Am] cũ vút xa [D7] tầm tay.
Mái tóc buồn vươn nét [G] mi sầu. Ngồi [Em] lặng nghe chim [C] hót lời [D7] bình yên. Có những [Am] ngày ta đứng [D7] đợi. Ḷăng [G] thầm nhủ mãi [Am] tình thôi. Đừng ngập [C] ngừng sao xuyến đôi môi. Nghe [Cm] chiều ngỡ [Bm] ngàng. Tìm đâu [D7] nữa những ngày [G] bên nhau.
Những khi [Bm] tình xa vời vợi từng sợi [G] khói cháy [D7] sét môi
Một [Am] mình tôi trong chiều với muộn [C] màng
[E7] Phố khuya vẫn [Am] còn ngọn đẹn héo hắt mù [D] khơi
Trong [C] đêm ngỡ bước [G] ai đi [D7] về ru khúc [G] ngày xưa.
Một [Am] mình tôi trong chiều với muộn [C] màng
[E7] Phố khuya vẫn [Am] còn ngọn đẹn héo hắt mù [D] khơi
Trong [C] đêm ngỡ bước [G] ai đi [D7] về ru khúc [G] ngày xưa.
Có những chiều tiếc nuối [G] vô vàng. Một [Em] nụ hôn đâu [C] đó tuổi [D7] thần tiên. Có những [Am] chiều nghe [D7] rất lạ. Một mùi [G] hương xa vắng [Am] ngày xưa. Quyện vào [C] hồn thơm những đêm mưa. Nghe [Cm] từ nỗi [Bm] buồn, rhành sợi [D7] khói loãng vào [G] bơ vơ.
Comments